Thêm bài hát vào playlist thành công
Thêm bài hát vào playlist thành công
Không giống với ý kiến nói trên, số đông còn lại đều đồng tình với quan điểm: Đã đi dự tiệc sinh nhật thì không cần trả tiền ăn uống. Khác với bữa tiệc họp mặt bạn bè bình thường, sinh nhật là dịp chủ tiệc mời người thân và bạn bè đến chung vui. Do đó, nhiều ý kiến cho rằng kể cả khi N. lỡ chi quá tay khi mời bạn bè tại nhà hàng thì sau cùng, người phải thanh toán hoá đơn cũng chỉ là một mình cô nàng.
- "Sống đến từng này năm rồi mình mới biết đi ăn sinh nhật phải trả tiền ăn uống".
- "Mình ghét nhất kiểu làm sinh nhật còn bắt người khác góp tiền, share tiền. Đã xác định làm sinh nhật là mời người ta thì mình phải lo được hết. Điều kiện tài chính không quá dư dả thì mình làm tiệc bé thôi. Còn mà đã yêu cầu bạn share tiền thì có khác gì bạn bè tổ chức tiệc sinh nhật cho mình đâu. Nếu phải góp tiền thì bạn chủ tiệc nên nói ngay từ đầu. Bởi nếu rào trước như thế có khi sẽ chẳng có ai thèm đến dự tiệc của bạn nữa".
- "Đã rủ ăn sinh nhật thì là bạn mời người ta. Người ta đến góp mặt là vui rồi, đằng này làm gì có chuyện bắt đối phương trả tiền. Sinh nhật mình thì tự trả đi, chứ ai chơi trò chia hoá đơn bao giờ".
- "Câu chuyện này mình từng gặp rồi. Đợt mình đi ăn sinh nhật bạn, kết thúc bữa tiệc bạn kêu mình đưa 500k để trả hoá đơn ăn uống. Dù thấy thiếu tôn trọng nhưng mình vẫn chuyển thẳng tiền cho họ rồi lúc về nhà mình block nick họ luôn".
- "Ý kiến của riêng mình: Đã là sinh nhật thì người tham dự toàn là anh em thân thiết. Họ dành thời gian quý báu đến chung vui với mình là quý giá lắm rồi. Từ khi nào mà để vật chất xen vào bữa tiện vậy. Rồi những mối quan hệ đó có đáng để bạn đánh đổi khi đòi lại 200 - 300 ngàn đồng của người ta không?".
- "Chịu rồi! Lần đầu tiên thấy chuyện đi ăn sinh nhật còn phải share tiền. Nếu là mình, mình chuyển ngay 200 ngàn đồng đó. Sau đó, mình nghỉ chơi luôn. Bạn bè chơi với nhau kỳ thế thì mình cũng không cần".
V.N (24 tuổi, Hà Nội) chia sẻ cách ứng xử của mình: "Thú thực, đây là lần đầu tiên mình thấy đi ăn sinh nhật mà phải trả tiền. Nếu là mình, lúc sau về mà thấy bạn nhắn tin đòi tiền thì mình gửi lại họ tiền luôn. Nhưng chắc chắn họ sẽ rơi vào ‘blacklist' - một dạng bạn mà không bao giờ mình muốn chơi lại. Theo ý kiến riêng, tiệc sinh nhật mình có thể chấp nhận lỗ, chứ không để bạn bè chịu thiệt".
Trong khi đó T.H (25 tuổi, Hà Nội) lại cho rằng cô không quá quan tâm chuyện phải share tiền. Nhưng ngay từ đầu, chủ tiệc phải thông báo trước cho người tham dự để họ có sự chuẩn bị tài chính, hoặc thậm chí… tìm cớ để không tham gia.
T.H nói: "Giống như đám cưới, không phải ai cũng hoàn toàn vui vẻ khi đi ăn một bữa tiệc mà mình phải trả tiền. Tuy nhiên, vì bạn bè thân thiết nên họ mới dành thời gian quý báu đến ăn uống với mình. Yêu cầu share tiền ăn uống trong tiệc sinh nhật là chuyện lạ với nhiều người, do đó bạn cần thông báo trước cho người đến tham dự, để họ còn có sự chuẩn bị".
Chuyện đi ăn sinh nhật và nên mừng quà dưới hình thức như thế nào vốn là chủ đề nhạy cảm. Tuỳ theo mức độ thân sơ, năng lực tài chính và tình huống cụ thể mà mỗi người có cách ứng xử khác nhau. Sau cùng, với những người bạn không quá thân thiết, bạn nên trao đổi thẳng thắn mong muốn riêng về bữa tiệc, nếu không muốn rơi vào tình huống khó xử như chủ tiệc trên bài đăng.
Thêm nữa, tiệc sinh nhật là ngày vui của một năm, do đó việc lỗ hay lãi vài trăm ngàn đồng không quá quan trọng. Có rất nhiều cách để sống sòng phẳng, không nhất thiết cứ phải tính từng đồng một về hoá đơn khi đi ăn. Và sòng phẳng với người ngoài là tốt, chứ với người thân, bạn bè thì tính toán làm gì một bữa ăn thân mật?
Trong tình huống này, nhiều người đồng tình với cách hành xử của N. Theo đó, họ nhận định việc share tiền ăn uống trong sinh nhật là điều bình thường với nếu đó là "văn hoá" chơi của nhóm bạn từ trước đến nay.
Được biết, N. đã lên tiếng giải thích là trước buổi tiệc, N. đã nhắn riêng cho một số người bạn (không có cô gái trong bài đăng) rằng mọi người không cần tặng quà mà chỉ cần share tiền ăn uống.
- "Mình nghĩ đi nhậu, đi tiệc phải chia hoá đơn là đúng rồi. Nhóm bạn của mình cũng vậy. Giờ bọn mình lớn rồi nên đi dự sinh nhật chỉ cùng nhau chia sẻ hoá đơn ăn uống chứ không có tặng quà nữa".
- "Bạn N. này chỉ đúng khi share bill đi ăn uống là "văn hóa" chơi của nhóm họ"
- "Mình chưa từng đi ăn sinh nhật mà phải share bill bao giờ. Nhưng khi ăn sinh nhật bạn, nếu bạn mời ăn trong nhà hàng, mình và những người khác sẽ mua quà và mua thêm bánh ngọt tặng lại chủ tiệc. Tính ra, tiền mua quà và bánh cũng bằng tiền hoá đơn người ta mời mình ăn rồi. Ngay từ đầu, N. cũng nói chỉ cần cùng cô share tiền hoá đơn, không cần tặng quà là được mà".
- "Trước sinh nhật, mình có mời mấy đứa bạn làm cùng đi ăn nhậu. Mình cũng chẳng cần quà cáp gì. Mọi người ăn xong thì tự động chia tiền coi như là buổi họp mặt vào ngày vui của mình. Đến bữa sau bạn mình tổ chức sinh nhật, mình cũng lại trả tiền cùng họ. Cả hai đều vui, không ai chịu thiệt cả".
Câu chuyện nỗ lực của thầy, nguồn năng lượng tràn trề trong nụ cười của cô, hai người thương nhau cùng nhau chia sẻ ngay cả khi cô mang bụng bầu thiệt bự, rồi khi cả có em bé lên hình,... Với chúng em, đó là một hành trình kì diệu mang ước mơ để thắp sáng ước mơ. Và kì thực, thầy cô đã thắp sáng được thêm một ước mơ nhỏ nữa rồi nè ^^. Biết được thầy cô quả là điều may mắn cho em lắm. Một năm kể từ khi muốn bỏ học ( khi mà nhiệt huyết và kiến thức về tiếng Nhật & Nhật Bản gần như ở mức zero - tức là đã qua 1 năm ngán ngẩm việc mài mông trên giảng đường và ngẩn ngơ suy nghĩ về cuộc đời) - 1 năm với Dũng mori từ số 0,1 năm em đã có được N2, dẫu biết N2 chẳng có là gì trong cuộc đời lớn kia, nhưng em có thể tự tin giao tiếp, tự tin đến lớp, tự tin đi phỏng vấn xin việc, rồi giờ đây biết sẽ có tấm bằng trong tay cụ thể phần nào nỗ lực 3h sáng-11h đêm đó, em hạnh phúc và mang ơn vô cùng. Thầy Cô cho em gởi lời cảm ơn đến thầy Nghĩa & cô Yuka nữa, dù không học hỏi nhiều kiến thức từ 2 người, nhưng nhờ 4 thầy cô, em được tiếp thêm nhiều động lực lắm. Mong mọi người nhiều sức khỏe. Em bé sẽ mau ăn chóng lớn, khỏe mạnh, thông minh. Em cảm ơn nhiều lắm.”
---------------------------- Khi được hỏi thêm về hành trình đến với Dũng Mori: “Cơ duyên là do em muốn sang Nhật vừa học vừa làm. Kì kèo mãi mà mẹ vẫn không cho đi vì sợ em cực. Vậy nên nó cũng là 1 phần lý do em đi học Đại học theo kết quả xét tuyển từ trước. Nhưng mà học được gần 1 kì, em cảm thấy không muốn mình tự gồng lên vì lý do kinh tế nữa. Vậy nên em lơ là việc học ở lớp, thời gian chủ yếu tìm hiểu bâng quơ về những thứ em nghĩ là mình thích, mình muốn làm. Nhưng chẳng đi đến đâu cả, vì càng nghĩ , em càng thấy với điều kiện mình có thể, những thứ đấy, ngay lúc này, không còn phù hợp với em nữa. Hết năm 1, kết quả thi trên lớp tệ lắm. Dưới 7 điểm luôn. Sang đầu năm 2, em bắt đầu muốn học lại. Em không thích kiểu học trường lớp. Nên em lên lớp học chăm chú thôi. Cái nào thấy không cần em thì bỏ qua. Về nhà em tự học theo tài liệu em xin được trên mạng và từ khóa học của thầy, vậy nên kết quả trên lớp có khá hơn chút xíu. Nhưng đối với em nó vẫn còn tệ .^^ ( vì em không học bài . Cách học ở lớp là phải học và kiểm tra là cách trả bài. Còn em thì cứ làm cái em thấy thích và thấy cần cho em). Đến bây giờ, nghĩ lại em không biết nó có là 1 sai lầm không nữa, vì để apply học bổng, điểm trung bình em thiếu 0.1 ^^ Từ lúc đăng ký, em đăng ký combo 3 khóa N4+N3+N2. 2 tháng ôn em thiếu 5 điểm đỗ N3. Ngay sau buổi thi, em học liền N2. Vì em biết em rớt rồi. Vì em biết cái mình muốn và ước mơ gì gì đó là thứ mơ hồ và xa xỉ. Thực tế có cái gì thì làm cho tốt cái đó đi. Vậy là em học. Và khi tự học, mày mò, em nhận ra mình rất yêu ngôn ngữ. Từ nhỏ nó đã đến với em như 1 sự ngẫu nhiên. Các cuộc thi bất chợt cô cho đi thi, môn chuyên tưởng chừng như ngán ngẩm, cuối cùng sau 2 năm em cũng yêu được nó, thì bây giờ, khi nhận ra được mối liên hệ và những điểm khác biệt hay ho giữa tiếng Nhật và tiếng Việt. Em càng thích học hơn. Bây giờ, em học không chỉ vì tiền. Trong 1 phần trách nhiệm phải kiếm tiền đó. Ở một đất nước mà từ lúc còn ngáo ngơ mình đã chọn lựa đó, em tin mình có thể gởi gắm 1 phần tuổi trẻ nơi đây, cóp nhặt thật nhiều điều mà nếu ở quê mình, hoàn toàn mình không thể. Em muốn đi du học. Vậy nên em phải học. Và em muốn chạy đua với tuổi già của ba má em. Họ trẻ hơn ba má bạn khác nhiều lắm. Nhưng em nhận ra, ba má em dần già đi rồi. 4h ba má dậy đi làm thì em cũng không nên ngủ nữa phải không ^^ Vậy nên món kết quả cầm tay được đầu tiên này, là do dậy sớm thôi. Chứ em không có gì đặc biệt cả ^^ Em cảm ơn Chúc thầy cô ngày tốt lành.
Việc chia tiền đi ăn cùng bạn bè khi tổ chức họp mặt là điều bình thường. Thế nhưng nếu được mời sinh nhật nhưng chủ nhân bữa tiệc lại yêu cầu mọi người cùng share tiền ăn uống thì lại là vấn đề nhạy cảm và gây ra nhiều tranh cãi.
Mới đây, bài đăng của cô gái tâm sự muốn "nghỉ chơi" với người chị thân thiết sau khi dự tiệc sinh nhật đã thu hút nhiều chú ý. Cụ thể, cô gái được chị N. mời đi ăn sinh nhật tổ chức tại nhà hàng. Do bận công việc nên cô gái và bạn trai đến muộn, chỉ tham dự buổi tiệc trong thời gian ngắn rồi về.
Sau đó, cô gái chuyển cho N. 500k tiền chúc mừng sinh nhật, song N. lại đòi thêm từ cô 200k. Bởi theo N, nếu share bill ăn uống, cả cô gái và bạn trai ăn hết 700k đồng/2 người. Cuối cùng, cô gái vẫn chuyển tiếp 200k nhưng vô cùng ngán ngẩm với cách hành xử của chị gái N.
Bài đăng đã dấy lên cuộc thảo luận: Được mời dự tiệc sinh nhật thì có phải share tiền hoá đơn cùng chủ tiệc hay không?